Trăng trên vịnh - Truyện ngắn dự thi của Nguyễn Văn Học (Hà Nội)
Sáng 3.2, tại Văn phòng T.Ư Đảng, Tổng Bí thư Tô Lâm đã trao quyết định, chúc mừng ông Lê Hoài Trung được bổ nhiệm giữ chức Chánh Văn phòng T.Ư Đảng thay ông Nguyễn Duy Ngọc, vừa được T.Ư Đảng bầu làm Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra T.Ư.Quyết định bổ nhiệm của Bộ Chính trị đối với ông Lê Hoài Trung được công bố cùng quyết định về chức năng, nhiệm vụ, tổ chức bộ máy của Văn phòng T.Ư Đảng sáng cùng ngày.Ông Lê Hoài Trung sinh năm 1961, quê quán tại H.Hương Thủy, tỉnh Thừa Thiên - Huế; trình độ tiến sĩ luật. Ông Trung là Ủy viên T.Ư Đảng 2 khóa XII, XIII; Trưởng ban Đối ngoại T.Ư; đại biểu Quốc hội khóa XV.Trưởng thành từ chuyên viên công tác tại Bộ Ngoại giao, tới 12.2010, ông Trung được bổ nhiệm làm Thứ trưởng Bộ Ngoại giao và được tái bổ nhiệm vào tháng 10.2014, sau khi kết thúc nhiệm kỳ làm đại sứ, Trưởng Phái đoàn đại diện thường trực Việt Nam tại Liên Hiệp Quốc, New York, Mỹ (2011 - 2014). Từ tháng 5.2016, ông Lê Hoài Trung là Ủy viên T.Ư Đảng, giữ chức vụ Thứ trưởng, Chủ nhiệm Ủy ban Biên giới quốc gia. Đến tháng 3.2021, ông được điều động, bổ nhiệm giữ chức Trưởng ban Đối ngoại T.Ư.Tới ngày 6.10.2023, tại Hội nghị T.Ư 8 khóa XIII, ông Lê Hoài Trung được bầu bổ sung vào Ban Bí thư T.Ư Đảng.Chuyện người bác sĩ chuyên ‘vá nụ cười’ và san sẻ niềm hạnh phúc
Thành phố Thông minh Bắc Hà Nội nằm tại huyện Đông Anh, TP.Hà Nội có quy mô 272 ha với tổng vốn đầu tư 4,2 tỉ USD do Công ty NHSC làm chủ đầu tư là một trong những dự án nhận được sự quan tâm đặc biệt của Chính phủ hai nước Việt Nam và Nhật Bản.
20.1: Bạn cần biết lợi ích học và thi Anh văn Y tế quốc tế
"Nhưng thực tế cho thấy người trẻ đã và đang "bẻ" lại những mặc định phiến diện, không đúng đó. Minh chứng rõ nét là đông đảo người trẻ rất quan tâm đến sức khỏe và thể chất của bản thân nên chăm tập thể dục thể thao", Tuấn nói.
Trong một bài phỏng vấn với tạp chí GQ Tây Ban Nha, mới đây, Robert Pattinson đã cười nhạo những người vẫn thấy căm ghét loạt phim Chạng vạng. Anh cho biết: "Đến giờ vẫn có người nói Chạng vạng đã phá hỏng thể loại phim ma cà rồng. Thật vậy ư? 20 năm sau vẫn còn có người quan tâm đến phim ấy đấy. Thật là điên rồ".Theo đó, vai ma cà rồng Edward Cullen trong loạt phim Chạng vạng ra mắt vào năm 2008 không thể phủ nhận không ít thì nhiều đã mở ra những chương đoạn mới trong sự nghiệp của nam diễn viên. Loạt phim 5 phần trị giá 3,3 tỉ USD này đã đưa Pattinson và Kristen Stewart trở thành những ngôi sao toàn cầu thật sự.Cũng kể từ đó, 2 diễn viên này đã không ngừng nỗ lực để cải thiện vị thế của mình trong giới điện ảnh. Họ giờ không còn là những gương mặt thương mại, mà đang dấn thân ngày càng nhiều hơn vào dòng art-house, trở thành "nàng thơ", "chàng thơ" của nhiều những tên tuổi lớn.Trong đó, Kristen Stewart đã thật sự thăng hạng khi vào vai công nương Diana quá cố trong phim Spencer của đạo diễn gốc Chile - Pablo Pablo Larraín. Trong khi Pattinson cũng có những bước tiến lớn, khi tham gia vào tác phẩm của Christopher Nolan, Bong Joon-ho...Nam diễn viên cho biết khi đặt bút ký hợp đồng lúc 21 tuổi, anh đã tưởng tượng ra một loạt phim thật sự sắc sảo và khiến người xem phải bị cuốn hút. Thế nhưng nhãn quan của anh lại không giống với những gì mà hãng phim nghĩ. Anh nói thêm: "Tôi muốn làm nó 'nghệ' nhất có thể, nhưng khi điều đó không được đáp ứng, tôi đã nổi nóng trong hầu hết thời gian ở phim trường".Anh cũng chia sẻ một cách cụ thể rằng vào ngày nọ, những nhà sản xuất và ban điều hành đã đến thăm phim trường và muốn anh cười nhiều hơn để phù hợp với khán giả tuổi teen. Anh bộc bạch thêm: "Họ nói rằng tôi sẽ bị đuổi việc vào tối hôm ấy nếu không cải thiện theo ý của họ".Và không chỉ đến từ phía Pattinson, mà những nhà đầu tư cũng từng hoài nghi về việc liệu có hợp vai Edward Cullen của anh hay không. Trong khi đó khán giả cũng có chung một phản ứng, bởi khi bộ phim được công bố tin tức chuyển thể, người mà phần đông rất muốn sẽ vào vai này là "superman" Henry Cavill. "Mẹ đẻ" của tiểu thuyết gốc là Stephenie Meyer cũng công khai ủng hộ điều này. Nhưng bởi Cavill đã quá tuổi để vào vai một học sinh trung học, vì vậy mà Pattinson đã được chọn, và rồi mọi thứ đã thành ra như hôm nay.
‘Địa ngục thiên đàng’ chào đón Argentina
Đâu như ông, con gái hiếu thảo, cháu cũng không cần trông, ông lắc lắc đầu, đâu phải không cần trông, ông nhớ cháu ngoại sắt ruột, mỗi lần hai mẹ con nó về là ông cứ vùi mặt vào mái tóc mềm tơ của con bé mà hít hà. Nhưng với con gái, ông cứ phải dửng dưng thế.Con gái khoe mới nhận cùng lúc hai dự án, đã thế còn được làm việc với những người cực giỏi, nghe một câu thấy vỡ ra nhiều điều. Bận tối mắt tối mũi nhưng hứng khởi lắm, không biết mệt là gì. Con gái lại chùng giọng, ngày nào cũng chín mười giờ mới về, về rồi lại ngồi cho đến một hai giờ sáng. Cá Kèo bị mẹ bỏ lơ cứ thui thủi một mình, ăn uống tạm bợ vạ vật, vừa nãy còn khóc ăn vạ nói mẹ không chở đi học vẽ. Giá có ông ngoại ở cùng, con bé sẽ có người đưa đón đi học, sẽ được đi học đàn học vẽ theo ý nó. Chưa kể nó sẽ được ăn cơm ông ngoại nấu nóng sốt hợp khẩu vị chứ không phải là hằng ngày nhìn thấy cô giúp việc nhiều hơn mẹ.Nghe con gái than, ông quả thật xót con xót cháu. Con gái ông từ bé đã nhận thức được nhà mình nghèo nên làm gì nó cũng cố gắng gấp hai gấp ba người khác. Ngày ở nhà, cũng cấy cũng gặt nhưng ruộng nhà ông bao giờ cũng sạch cỏ hơn, nước được tát sớm hơn và cạn sau người ta. Con gái không ngơi chân ngơi tay, nên khi lên thành phố học, nó làm thêm hai ba nơi, đủ tiền học phí còn gửi về nói ông sửa lại hàng rào kẻo trâu bò vào phá vườn. Bây giờ nó đang được làm công việc mình thích nên cứ như cá gặp nước, say sưa không để tâm đến chuyện gì khác. Con bé Cá Kèo giao cho giúp việc là đương nhiên.- Bố Cá Kèo vẫn chạy qua chạy lại còn gì?Con gái ông chững lại nhưng rất nhanh đã cười.- Bố nghĩ xem, con không có nhà, ảnh có dám ở nhà một mình với giúp việc không? Nên đón Cá Kèo về, ảnh thả nó vào nhà rồi đi luôn. Nếu bố lên, ảnh mới dám vào.Ông định nói cho bố Cá Kèo về nhà đi. Lại không nói ra lời. Ông biết tính con, một khi đã bướng lên thì cứ cả tòa nhà bê tông cốt thép cũng không níu lại được.Ông những muốn dành không gian cho hai đứa có cơ hội hàn gắn, nhưng với cái nết của con gái, ông e chàng rể hờ không biết đến khi nào.Thời sinh viên hai đứa nó quen nhau dịp hai trường giao lưu văn nghệ. Cậu trai kia vừa biết đàn vừa biết hát, dáng dấp nghệ sĩ lại mồm mép không biết làm sao nhìn trúng con gái ông làm nhiệm vụ hậu cần. Con gái tìm mọi cách tránh né vì thấy cậu ta nổi tiếng trăng hoa, con người không đáng tin. Hình như bị từ chối khiến cậu ta khó chịu, tổn thương lòng tự tôn đàn ông. Cậu ta cứ dùng dằng theo đuổi đến khi hai đứa đi làm.Ra trường, cậu ta nghiêm túc hơn, bớt khoe mẽ, trong công việc cũng có chút thành tích cộng thêm cứ ở cạnh nhau nên con gái quen với sự có mặt của cậu.Ông thở dài, và con bé Cá Kèo đến.- Con xin lỗi đã làm bố xấu hổ, mất mặt với làng xóm. Nhưng nếu không có tình cảm với anh ấy, con đã không làm thế.Ngày ấy, con gái đã nói với ông như vậy khi bố mẹ cậu trai đến thăm, xin cho hai đứa về chung nhà. Con gái ông cũng có cảm tình với người ta nên ông vui vẻ đồng ý. Cứ nghĩ sau đó sẽ có đám cưới, con gái ông sẽ mặc váy cô dâu, ông và ông bà thông gia sẽ hoan hỉ chờ đón cháu.Ai biết sau buổi gặp mặt ấy không hề có đám cưới nào. Người ta đã cất công về tận đây, mới đó còn nói chuyện vui vẻ, còn ăn với nhau bữa cơm, cứ nghĩ nay mai con ông phải tìm người dọn quang cái vườn, sửa lại cái sân, đi quanh xóm thưa chuyện và nhờ người ta đến dựng phông rạp trang trí. Trong đầu ông đã nhớ ra chỗ in thiệp cưới, cho thuê bàn ghế, bát đũa, âm thanh ánh sáng, cỗ bàn các bà các thím trong xóm sẽ phụ trách, đám cưới quê không đặt nấu nướng như ngoài nhà hàng mà đều huy động lực lượng có sẵn, mấy khi làng xóm mới có đám, ông từng giúp khắp làng, nay được ông nhờ, người ta còn vui không hết, sẽ sôi động, náo nhiệt mấy ngày. Ông sẽ làm hết những công việc chuẩn bị để tiễn con gái về nhà chồng, nó chỉ việc lên danh sách khách mời và đi thử váy cưới. Ông cũng phải đi thuê bộ vest cho trang trọng. Đời chỉ có một lần.Ai biết lúc ông bà thông gia sắp về, con gái lại có chuyện muốn thưa. Nó cảm ơn người ta đã đến chơi nhà, xin lỗi vì đã làm phiền đến người lớn nhưng sẽ không có đám cưới nào hết. Nó nói nó thấy mình chưa sẵn sàng làm vợ, làm dâu, con nó vẫn là cháu nội nhà họ.Ông gặng hỏi kiểu gì nó cũng chỉ ngắn gọn sẽ nuôi con một mình, nó còn khóc nói con lại làm khổ bố. Nghe con gái khóc, ông biết nó đang ấm ức, tủi thân lắm, nó nói cũng có tình cảm với cậu trai kia, chỉ còn một bước cuối vì sao nó không bước tiếp, hẳn có lý do gì đó, ông không trách, chỉ muốn san sẻ với con. Thế mà nó im lặng cả với ông. Bố mẹ cậu trai kia luôn miệng xin lỗi, nói tất cả do con trai họ, giờ con gái quyết định sao họ cũng nghe, dù cưới hay không họ cũng coi nó là con dâu và luôn hoan nghênh nó về nhà.Con gái bình thản sau tất cả, một mình sinh Cá Kèo, bố Cá Kèo tới nó không phản đối, ông bà nội Cá Kèo tới đón cháu về nhà chơi nó cũng đồng ý. Thi thoảng hai mẹ con nó đến nhà ông bà nội Cá Kèo ăn cơm, nhưng chỉ có thế.Không ít lần ông và ông bà nội Cá Kèo nói vào, xin cho bố Cá Kèo được về ở chung với hai mẹ con để Cá Kèo có đủ bố mẹ. Con gái cười nhẹ tênh:- Thiên hạ đâu phải ai cũng đầy đủ bố mẹ. Và không phải ai sinh ra trong gia đình hoàn chỉnh mới thành người.Nó nói, cứ như nói mình. Mẹ nó mất khi nó ba tuổi. Mình ông cháo rau nuôi nó. Nó lớn lên trong ánh mắt tội nghiệp của làng xóm, trong tiếng xì xào mai kia bố có vợ mới, có em mới sẽ bị ra rìa. Người ta nghĩ trẻ con không biết đau nên đùa dai đùa ác. Con gái đáo để đáp trả, không ít người nói nó hỗn hào. Nó quắc mắt:- Nếu muốn không bị hỗn thì quay miệng vào nhà mình mà nói, đừng chĩa sang hàng xóm!Bao lần ông phải xin lỗi thay con, nhưng cũng tự hào vì nó biết bảo vệ mình. Ông không mong sau này nó thành bà kia bà nọ, chỉ mong nó mạnh khỏe, yên ổn là được.Cậu rể hờ gọi điện xin được gặp ông, ông không biết cậu ta định nói gì. Đứng ở địa vị người cha mà nói, không có ông bố nào lại có thể hòa nhã với gã trai làm khổ con cháu mình. Mỗi lần nghĩ đến con gái một mình chín tháng mười ngày, tự tìm hiểu xem mình cần ăn gì, tránh gì, tự đến bệnh viện, một mình ngắm nhìn con rõ ràng dần trong phiếu siêu âm. Con gái ốm nghén, ói ra rồi lại tự ăn tiếp không cần ai dỗ dành, động viên. Sữa tự mua, tự pha, quần áo tã lót cho em bé tự mình mua sắm, giặt giũ để sẵn trong cái giỏ nhựa. Những đêm bị chuột rút đau chảy nước mắt cũng tự dậy xoa nắn cho mình. Ông là đàn ông, những việc có thể đỡ đần con không nhiều, nhìn con cứng cỏi còn an ủi lại bố, lòng ông đau như xé. Những khi ấy cậu ta ở đâu, con gái ông không trách nhưng ông không bao dung vậy được. Bố mẹ cậu ta là người hiểu lý lẽ thì ích gì? Mấy năm nay cậu ta qua lại phụ con gái ông chăm Cá Kèo, cậu ta cũng không có ai khác, như thế thì sao, đã đủ chưa? Cá Kèo do một tay con gái ông chăm bẵm, bao lần nôn trớ, bao trận sốt, bao lần đi tướt, bao đêm ở bệnh viện, bao nhiêu cái răng đã mọc. Lần lẫy đầu tiên, nụ cười đầu tiên, tiếng bi bô hóng chuyện đầu tiên, lần trườn bò đầu tiên, bước đi đầu tiên, ăn thìa bột, thìa cháo đầu tiên… người ta có thấy, có biết không?Cậu rể hờ nói, mọi chuyện là do cậu. Ngày bố mẹ cậu ta đến thăm nhà, cậu ta quyết định sẽ làm đám cưới, cậu đã theo đuổi người ta lâu thế, nay có kết quả, đáng tự hào với bạn bè lắm chứ. Nhưng khi theo bố mẹ đến nhà ông, cậu ta lại nghĩ kết quả này không phải do cậu được người ta chấp nhận, mà vì đứa trẻ. Cậu có cảm giác trong cuộc chơi này, mình là người thua cuộc. Một thằng con trai luôn có những cô gái xinh đẹp vây quanh, nay lại bó tay đầu hàng một cô gái không xinh bằng những bạn gái khác, tài giỏi cũng chưa hẳn. Thế là trong lúc đấu khẩu, cậu không kìm được giễu cợt, cậu nói con gái ông cao tay, đã tóm được cậu giữa rừng hoa, còn có thể buộc cậu tự nguyện bước chân vào nấm mồ hôn nhân. Cái bẫy này cực kỳ hoàn hảo, hẳn có sự giúp sức không nhỏ của bố con gái, là ông.- Lúc nói ra câu ấy, con biết mình sai rồi. Cô ấy đã im phắc, lạnh lẽo, môi mím lại, cô ấy cứ nhìn con thế, không giận dữ, không nổi điên, cô ấy cười lạnh nói: "Vậy thì, nấm mồ này không hoan nghênh anh!".Cậu trai vò đầu:- Con biết bố đã một mình nuôi cô ấy, với cô ấy, bố là trời là đất, là anh, là bạn, là mái nhà, là tự hào. Con sai rồi bố, cô ấy nói con không đáng tin cũng đúng. Mấy năm nay, con đã làm mọi chuyện, thử mọi cách nhưng cô ấy vẫn không tha thứ ngay cả khi nghe tin con sắp cưới vợ.Cậu ta vội xua tay:- Con làm sao có tâm trí nhìn ai khác, là con nhờ bạn bè tung tin vậy xem cô ấy có phản ứng gì không. Kết quả là cô ấy thờ ơ như nghe chuyện trên xe buýt.Ông ngồi im, nhìn cậu con rể hờ. Người đáng thương cũng có phần đáng trách. Ông cũng muốn nói đỡ cho cậu, để con gái và cháu ngoại ông có một mái nhà đầy đủ, ấm áp. Tiếc là cậu ta đã chạm vào vảy ngược của con gái.Suy nghĩ một đêm, ông gọi đứa cháu họ đến ở, tiện trông ngó ruộng vườn. Mọi người chỉ nghe thế đã chúc mừng ông từ nay sẽ được an nhàn, ngồi chờ con gái báo hiếu. Ông cười, con gái đã báo hiếu ông từ lâu, ông đâu phải chờ.Đầu tháng ông sẽ lên đường, con gái coi ông là bầu trời, thì nay bầu trời cũng phải làm gì đó che chở cho nó. Bầu trời cũng biết đau mà. Ông sẽ ở cạnh nó như ngày bé, sẽ sáng chiều chở Cá Kèo đi học, Cá Kèo muốn học đàn học hát học vẽ gì ông cũng chiều hết, hai ông cháu tự lo nhau để mẹ Cá Kèo rảnh chân tay làm những gì nó thích. Có thể chiều chiều ông sẽ nấu vài món, gọi chàng rể hờ đi đón Cá Kèo rồi giữ cậu ta ở lại ăn cơm. Bao năm nay mẹ con nó vẫn sống tốt, là con gái ông cứ phải vươn người để mặc vừa cái áo rộng, giá có người để nó tựa vào, để chia sẻ, để cằn nhằn, để khóc, để cười và hạnh phúc.Ông chỉ làm được thế, còn lại phải xem hai đứa thế nào.